

Discover more from Freelance to Freedom
Chào bạn,
Bản tin hôm nay sẽ ngắn thôi. Linh muốn kể về trải nghiệm nhảy dù năm 2009. Dù đã trải qua một khóa học nhảy dù tròn và đủ điều kiện tham gia nhảy dù, nhưng ngày nhảy dù, mình vẫn cảm thấy cực kỳ hoang mang. Cuộc sống mình được giao phó cho một chiếc dù và nhảy từ độ cao 1000 mét, một là nhảy thành công, hai là “đi đời”.
Trước khi nhảy, thầy giáo nói “Tôi dạy 1000 người, chưa có ai đủ điều kiện nhảy dù mà lại gặp nguy hiểm tính mạng, chủ yếu chấn thương khi tiếp đất thì có mà do các bạn sai kỹ thuật, chứ không phải tại dù hay tại các bạn không thao tác được ở trên không”.
Thầy nói trước khi mình nhảy:
Một là tin vào cái dù
Hai là tin vào lời thầy nói
Cho tới khi chân chạm đất an toàn và không một chút xây xước, mình mới nhận ra đó là lời khuyên thực sự đáng kinh ngạc.
Tất nhiên chẳng ai dành cả đời chỉ để bay lượn trên những chiếc dù, nhưng cuộc sống chắc chắn sẽ có những lúc giống như chúng ta phải nhảy từ trên cao xuống, cảm giác rủi ro, sợ hãi, mất mát rất gần. Nhưng mỗi khi tình huống này xảy đến, có 2 câu trả lời cho chúng ta:
Ta sẽ tê liệt vì quá sợ hãi
Hoặc là, ta học cách để tin
Học cách tin vào chiếc dù, vào người hướng dẫn mình. Không phải bạn không biết mình muốn gì, biết tại sao mình làm việc này, tại sao mình vẫn ở đây nhưng tâm trí có thể cố gắng thuyết phục bạn không biết, chủ yếu do bản năng tự vệ của chúng ta.
Vậy trong cuộc sống này, người hướng dẫn là ai?
Đó là những người bạn chọn để hỗ trợ bạn trên hành trình cuộc sống, trong mọi khía cạnh đời sống, công việc, sự nghiệp, mối quan hệ…
Trong lần nhảy dù đầu tiên và duy nhất đó, mình học được cách tin tưởng vào người khác và tin vào chính mình. Tin mình sẽ ổn, mình sẽ làm được và tin vào người hướng dẫn cho mình để có thể tận hưởng, biết mở mắt ra nhìn bầu trời từ trên cao thay vì nhắm tịt mắt vào. Cho dù mình đang phải chơi một trò chơi mạo hiểm. Cho dù một sơ sót nhỏ cũng có thể dẫn tới mất mát… nhưng trong vài tích tắc, mình đã biết tận hưởng nó thay vì gồng mình lên. Mình biết tại sao mình ở đây, biết mình cần làm gì và quan trọng là: chấp nhận những gì không may có thể xảy ra.
Đối với việc kinh doanh và phát triển sự nghiệp, mình tin rằng thành công của chúng ta dựa vào khả năng hành động của chúng ta đối với những gì chúng ta KHÔNG THỂ nhìn thấy được.
Giống như khi nhảy dù, khoảnh khắc chúng ta bước vào những điều chưa biết, khoảnh khắc ta thấy mình như không có bất kỳ câu trả lời nào cả, khoảnh khắc chúng ta biết buông bỏ sự kiểm soát, khoảnh khắc chúng ta hoảng sợ vì không biết mình cần đạt được gì… chính là thử thách quan trọng mà khi đã vượt qua được, kết quả sẽ vô cùng ngọt ngào. Bạn lớn lên vững chãi hay tiếp tục lún sâu vào nỗi sợ hãi, là do bạn chọn, khi đi qua những khoảnh khắc đó.
Con người chúng ta xây dựng sự bền bỉ và sức mạnh theo cách đó. Biết sợ những gì sẽ mất nhưng cũng biết tiến lên để chạm tới những gì mình xứng đáng được nhận. Từ bỏ thì dễ quá. Nhưng tiến về phía trước sẽ mang tới phần thưởng không thể tin được.
Nhảy dù ở tuổi 22 là một trải nghiệm thật sự kinh ngạc. Trải nghiệm sống-chết, hoang mang-tự hào, yếu đuối-mạnh mẽ chỉ diễn ra trong vài phút nhưng lại để lại bài học cả đời. Khi mình có thể nhìn cuộc sống từ cả hai phía: một bên là sự hèn nhát và những nỗi sợ hãi không đáng có, một bên là sự vượt qua và chiến thắng bản thân.
Cuối cùng, sau lằn ranh mong manh, mình vẫn còn niềm tin vào bản thân và những người dẫn dắt mình. Niềm tin đó theo mình tới tận ngày hôm nay và trở thành điểm neo mỗi khi mình gặp trắc trở.
Còn bạn, bạn đang sợ hãi điều gì và đã thực sự tin tưởng những người dẫn dắt mình?
Học cách tin tưởng
Cám ơn chị Linh vì những bài viết truyền cảm hứng thật tuyệt vời!
mấy hnay em đang hơi chông chênh một chút. Bài này e thấy từ hqua nhg hnay mới đọc, đúng lúc tâm trạng đang trùng xuống và có nhiều hoài nghi. Đọc xong thì em thấy mình vẫn nên đi tiếp vì em tin vào chị và em tin vào chính mình.